Tập II - Chương I (a) - Tương Ưng Nhân Duyên -
Phẩm (I) PHẬT ĐÀ - Bài 10 - Maha Sakya Muni Gotama (S.ii, 10)
Bài giảng:
http://youtu.be/WruZq4JjTL8
http://www.mediafire.com/listen/cajeobfbc63axh3/141101_TUK2_Ch1_P1-PhatDa-tt.mp3
https://www.facebook.com/download/959923694021941/txt_141101_TUK2_Ch1-NhanDuyen_P1-PHATDA-tt.rtf
Chánh văn tiếng Việt:
X. Mahà Sakya Muni Gotama: Ðại
Thích-ca-mâu-ni Cù-đàm. (S.ii,10)
1) Tại Sàvatthi.
2) -- Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, trước khi
Ta giác ngộ, chưa chứng Chánh Ðẳng Giác, còn là Bồ-tát, tư tưởng sau đây được
khởi lên: "Thật sự thế giới này bị hãm trong khổ não, bị sanh, bị già, bị chết,
bị đoạn diệt và bị tái sanh; và từ nơi đau khổ này, không biết sự xuất ly, thoát
khỏi già, chết; từ nơi đau khổ này, không biết khi nào được biết đến sự xuất ly
già, chết".
3) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như
sau: "Cái gì có mặt, già, chết có mặt? Do duyên gì, già, chết sanh khởi?" Rồi
này các Tỷ-kheo, sau khi như lý tư duy, nhờ trí tuệ, Ta phát sinh minh kiến như
sau: "Do sanh có mặt nên già, chết có mặt. Do duyên sanh nên già, chết sanh
khởi".
4 - 13) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ
như sau: "Cái gì có mặt, sanh mới có mặt...hữu... thủ...ái...thọ...xúc...sáu
xứ...danh sắc...thức... hành... Do duyên gì hành sanh khởi?"
Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lý tư duy
về vấn đề này, nhờ trí tuệ, Ta phát sanh minh kiến như sau: "Do vô minh có mặt
nên hành có mặt. Do duyên vô minh nên hành sanh khởi".
14) Như vậy vô minh duyên hành, hành duyên
thức...(như trên)...hữu duyên sanh, sanh duyên già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não
sanh khởi. Như vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ uẩn này.
15) "Tập khởi, tập khởi", này các Tỷ-kheo,
đối với các pháp từ trước chưa từng được nghe, chính nơi Ta, nhãn khởi lên, trí
khởi lên, tuệ khởi lên, minh khởi lên, quang khởi lên.
16) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như
sau: "Cái gì không có mặt, già, chết không có mặt? Do cái gì diệt, nên già, chết
diệt?" Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lý tư duy về vấn đề này, nhờ trí tuệ, Ta
phát sanh minh kiến như sau: "Do sanh không có mặt nên già, chết không có mặt.
Do sanh diệt nên già, chết diệt".
17) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như
sau: "Cái gì không có mặt, sanh không có mặt. ..hữu. ..thủ. ..ái. ..thọ. ..xúc.
..sáu xứ...danh sắc. ..thức. ..hành... Do cái gì diệt, hành diệt?"
Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lý tư duy
về vấn đề này, nhờ trí tuệ, Ta phát sanh minh kiến như sau: "Do vô minh không có
mặt nên hành không có mặt. Do duyên vô minh diệt nên hành diệt".
27) Như vậy, vô minh diệt hành diệt; hành
diệt, thức diệt... Như vậy là sự đoạn diệt của toàn bộ khổ uẩn này.
28) "Ðoạn diệt, đoạn diệt", này các Tỷ-kheo,
đối với các pháp từ trước chưa từng được nghe, chính nơi Ta nhãn khởi lên, trí
khởi lên, tuệ khởi lên, minh khởi lên, quang khởi lên.
Chánh văn Pāḷi:
10. Gotamasuttaṃ
10. ‘‘Pubbeva
me, bhikkhave, sambodhā anabhisambuddhassa bodhisattasseva sato
etadahosi – ‘kicchaṃ vatāyaṃ loko āpanno jāyati ca jīyati ca mīyati ca
cavati ca upapajjati ca. Atha ca panimassa dukkhassa nissaraṇaṃ
nappajānāti jarāmaraṇassa. Kudāssu nāma imassa dukkhassa nissaraṇaṃ
paññāyissati jarāmaraṇassā’’’ti?
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho sati jarāmaraṇaṃ hoti, kiṃpaccayā jarāmaraṇa’nti ?
Tassa mayhaṃ, bhikkhave, yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘jātiyā kho sati jarāmaraṇaṃ hoti, jātipaccayā jarāmaraṇa’’’nti.
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho
sati jāti hoti…pe… bhavo… upādānaṃ… taṇhā… vedanā… phasso… saḷāyatanaṃ…
nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ… saṅkhārā honti, kiṃpaccayā saṅkhārā’ti? Tassa
mayhaṃ, bhikkhave , yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘avijjāya kho sati saṅkhārā honti, avijjāpaccayā saṅkhārā’’’ti.
‘‘Iti hidaṃ avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā
viññāṇaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘Samudayo, samudayo’ti kho me, bhikkhave, pubbe ananussutesu dhammesu
cakkhuṃ udapādi, ñāṇaṃ udapādi, paññā udapādi, vijjā udapādi, āloko
udapādi.
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho
asati jarāmaraṇaṃ na hoti, kissa nirodhā jarāmaraṇanirodho’ti? Tassa
mayhaṃ, bhikkhave, yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘jātiyā
kho asati jarāmaraṇaṃ na hoti, jātinirodhā jarāmaraṇanirodho’’’ti.
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho
asati jāti na hoti…pe… bhavo… upādānaṃ… taṇhā… vedanā… phasso…
saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ… saṅkhārā na honti, kissa nirodhā
saṅkhāranirodho’ti? Tassa mayhaṃ, bhikkhave, yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘avijjāya kho asati saṅkhārā na honti, avijjānirodhā saṅkhāranirodho’’’ti.
‘‘Iti hidaṃ avijjānirodhā saṅkhāranirodho;
saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hoti. ‘Nirodho, nirodho’ti
kho me, bhikkhave, pubbe ananussutesu dhammesu cakkhuṃ udapādi, ñāṇaṃ
udapādi, paññā udapādi, vijjā udapādi, āloko udapādī’’ti. Dasamo.
Buddhavaggo paṭhamo.
Chú giải Pāḷi:
5-10. Sikhīsuttādivaṇṇanā
5-10. Pañcamādīsu sikhissa, bhikkhavetiādīnaṃ
padānaṃ ‘‘sikhissapi, bhikkhave’’ti na evaṃ yojetvā attho veditabbo.
Kasmā? Ekāsane adesitattā. Nānāṭhānesu hi etāni desitāni, attho pana
sabbattha sadisoyeva. Sabbabodhisattānañhi bodhipallaṅke nisinnānaṃ na
añño samaṇo vā brāhmaṇo vā devo vā māro vā brahmā vā ācikkhati – ‘‘atīte
bodhisattā paccayākāraṃ sammasitvā buddhā jātā’’ti. Yathā pana
paṭhamakappikakāle deve vuṭṭhe udakassa gatamaggeneva aparāparaṃ
vuṭṭhiudakaṃ gacchati, evaṃ tehi tehi purimabuddhehi gatamaggeneva
pacchimā pacchimā gacchanti. Sabbabodhisattā hi ānāpānacatutthajjhānato
vuṭṭhāya paccayākāre ñāṇaṃ otāretvā taṃ anulomapaṭilomaṃ sammasitvā
buddhā hontīti paṭipāṭiyā sattasu suttesu buddhavipassanā nāma
kathitāti.
Buddhavaggo paṭhamo.
No comments:
Post a Comment