Thứ Năm, ngày 02 tháng 10 năm 2014
Tập I - Chương IX. TƯƠNG ƯNG RỪNG - Bài 5.- Ananda (S.i, 199)
Bài giảng
Chánh văn tiếng Việt:
V. Ananda (S.i,199)
1) Một thời, Tôn giả Ananda trú giữa dân
chúng Kosala, tại một khu rừng.
2) Lúc bấy giờ, Tôn giả Ananda sống quá bận
rộn bởi nhiều liên hệ với cư sĩ.
3) Rồi một vị Thiên trú ở khu rừng ấy thương
xót Tôn giả Ananda, muốn hạnh phúc, muốn cảnh giác, liền đi đến Tôn giả Ananda.
Sau khi đến, vị ấy nói lên những bài kệ với Tôn giả Ananda:
Ông đã quyết lựa chọn,
Ðời sống dưới gốc cây,
Tâm Ông quyết nhập một
Với mục đích Niết-bàn.
Cù-đàm, hãy Thiền tư,
Và sống, chớ phóng dật,
Ðối với Ông, ích gì,
Tạp thoại, vô vị ấy?
4) Tôn giả Ananda, được vị Thiên ấy cảnh
giác, tâm hết sức xúc động.
Chánh văn Pāḷi
5. Ānandasuttaṃ
225.
Ekaṃ samayaṃ āyasmā ānando kosalesu viharati aññatarasmiṃ vanasaṇḍe.
Tena kho pana samayena āyasmā ānando ativelaṃ gihisaññattibahulo
viharati. Atha kho yā tasmiṃ vanasaṇḍe adhivatthā devatā āyasmato
ānandassa anukampikā atthakāmā āyasmantaṃ ānandaṃ
saṃvejetukāmā yenāyasmā ānando tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā āyasmantaṃ
ānandaṃ gāthāya ajjhabhāsi–
‘‘Rukkhamūlagahanaṃ pasakkiya, nibbānaṃ hadayasmiṃ opiya;
Jhā gotama mā pamādo [mā ca pamādo (sī. pī.)], kiṃ te biḷibiḷikā karissatī’’ti.
Jhā gotama mā pamādo [mā ca pamādo (sī. pī.)], kiṃ te biḷibiḷikā karissatī’’ti.
Atha kho āyasmā ānando tāya devatāya saṃvejito saṃvegamāpādīti.
5. Ānandasuttavaṇṇanā
225. Pañcame ānandoti dhammabhaṇḍāgārikatthero. Ativelanti atikkantaṃ velaṃ. Gihisaññattibahuloti
rattiñca divā ca bahukālaṃ gihī saññāpayanto. Bhagavati parinibbute
mahākassapatthero theraṃ āha – ‘‘āvuso, mayaṃ rājagahe vassaṃ upagantvā
dhammaṃ saṅgāyissāma, gaccha tvaṃ araññaṃ pavisitvā
uparimaggattayatthāya vāyāmaṃ karohī’’ti. So bhagavato pattacīvaramādāya
kosalaraṭṭhaṃ gantvā ekasmiṃ araññāvāse vasitvā punadivase ekaṃ gāmaṃ
pāvisi. Manussā theraṃ disvā – ‘‘bhante ānanda, tumhe pubbe satthārā
saddhiṃ āgacchatha. Ajja ekakāva āgatā. Kahaṃ satthāraṃ ṭhapetvā
āgatattha? Idāni kassa pattacīvaraṃ gahetvā vicaratha? Kassa mukhodakaṃ
dantakaṭṭhaṃ detha, pariveṇaṃ sammajjatha, vattapaṭivattaṃ karothā’’ti
bahuṃ vatvā parideviṃsu. Thero – ‘‘mā, āvuso, socittha, mā
paridevittha, aniccā saṅkhārā’’tiādīni vatvā te saññāpetvā
bhattakiccāvasāne vasanaṭṭhānameva gacchati. Manussā sāyampi tattha
gantvā tatheva paridevanti. Theropi tatheva ovadati. Taṃ sandhāyetaṃ
vuttaṃ. Ajjhabhāsīti
‘‘ayaṃ thero bhikkhusaṅghassa kathaṃ sutvā ‘samaṇadhammaṃ karissāmī’ti
araññaṃ pavisitvā idāni gihī saññāpento viharati, satthu sāsanaṃ
asaṅgahitapuppharāsi viya ṭhitaṃ, dhammasaṅgahaṃ na karoti, codessāmi
na’’nti cintetvā abhāsi.
Pasakkiyāti pavisitvā. Hadayasmiṃ opiyāti
kiccato ca ārammaṇato ca hadayamhi pakkhipitvā. ‘‘Nibbānaṃ
pāpuṇissāmī’’ti vīriyaṃ karonto nibbānaṃ kiccato hadayamhi opeti nāma,
nibbānārammaṇaṃ pana samāpattiṃ appetvā nisīdanto ārammaṇato.
Tadubhayampi sandhāyesā bhāsati. Jhāyāti dvīhi jhānehi jhāyiko bhava. Biḷibiḷikāti ayaṃ gihīhi saddhiṃ biḷibiḷikathā. Pañcamaṃ.
Tập I - Chương IX. TƯƠNG ƯNG RỪNG - Bài 6.- Anuruddha (S.i, 200)
Chánh văn tiếng Việt:
VI. Anuruddha. (S.i,200)
1) Một thời Tôn giả Anuruddha trú ở giữa dân
chúng Kosala, tại một khu rừng.
2) Rồi một Thiên nữ ở chúng Tàvatimsa, tên
là Jàlinii, đời trước là vợ của Tôn giả Anuruddha, đi đến Tôn giả
Anuruddha.
3) Sau khi đến, vị ấy nói lên bài kệ với Tôn
giả Anuruddha:
Hãy hướng tâm tư Ông,
Vào đời trước của Ông,
Giữa Tam thập tam thiên,
Mọi ái dục thành tựu,
Và Ông được chói sáng,
Giữa Thiên nữ đoanh vây.
4) (Anuruddha):
Bất hạnh thay Thiên nữ,
Họ kiên trú thân kiến,
Cũng bất hạnh, họ sanh,
Bị Thiên nữ chinh phục.
5) (Jàlinii):
Chánh văn Pāḷi
Họ chưa biết hạnh phúc,
Chưa thấy Dandana,
Trú xứ các Thiền nhơn,
Danh xưng giới Tam thập.
6) (Anuruddha):
Kẻ ngu, Bà không biết,
Lời nói bậc La-hán,
Mọi hành là vô thường,
Phải chịu luật sanh diệt,
Chúng sanh rồi chúng diệt,
Nhiếp chúng là an lạc.
Hiện nay đối với ta,
Không còn chỗ trú xứ,
Trên cảnh giới chư Thiên,
Ôi này Jàlinì!
Ðường sanh tử đứt đoạn,
Nay tái sanh không còn.
6. Anuruddhasuttaṃ
226. Ekaṃ samayaṃ āyasmā anuruddho kosalesu viharati aññatarasmiṃ vanasaṇḍe. Atha kho aññatarā tāvatiṃsakāyikā devatā jālinī
nāma āyasmato anuruddhassa purāṇadutiyikā yenāyasmā anuruddho
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā āyasmantaṃ anuruddhaṃ gāthāya ajjhabhāsi –
‘‘Tattha cittaṃ paṇidhehi, yattha te vusitaṃ pure;
Tāvatiṃsesu devesu, sabbakāmasamiddhisu;
Tāvatiṃsesu devesu, sabbakāmasamiddhisu;
Purakkhato parivuto, devakaññāhi sobhasī’’ti.
‘‘Na tvaṃ bāle vijānāsi, yathā arahataṃ vaco;
Aniccā sabbasaṅkhārā, uppādavayadhammino;
Aniccā sabbasaṅkhārā, uppādavayadhammino;
Uppajjitvā nirujjhanti, tesaṃ vūpasamo sukho.
‘‘Natthi dāni punāvāso, devakāyasmi jālini;
Vikkhīṇo jātisaṃsāro, natthi dāni punabbhavo’’ti.
Vikkhīṇo jātisaṃsāro, natthi dāni punabbhavo’’ti.
6. Anuruddhasuttavaṇṇanā
226. Chaṭṭhe purāṇadutiyikāti anantare attabhāve aggamahesī. Sobhasīti pubbepi sobhasi, idānipi sobhasi. Duggatāti
na gatiduggatiyā duggatā. Tā hi sugatiyaṃ ṭhitā sampattiṃ anubhavanti,
paṭipattiduggatiyā pana duggatā. Tato cutā hi tā nirayepi upapajjantīti
duggatā. Patiṭṭhitāti sakkāyasmiṃ hi
patiṭṭhahanto aṭṭhahi kāraṇehi patiṭṭhāti – ratto rāgavasena patiṭṭhāti,
duṭṭho dosavasena… mūḷho mohavasena… vinibaddho mānavasena… parāmaṭṭho
diṭṭhivasena… thāmagato anusayavasena… aniṭṭhaṅgato vicikicchāvasena…
vikkhepagato uddhaccavasena patiṭṭhāti. Tāpi evaṃ patiṭṭhitāva. Naradevānanti devanarānaṃ.
Natthi dānīti sā kira
devadhītā there balavasinehā ahosi, paṭigantuṃ nāsakkhi. Kālena āgantvā
pariveṇaṃ sammajjati, mukhodakaṃ dantakaṭṭhaṃ pānīyaṃ paribhojanīyaṃ
upaṭṭhapeti. Thero anāvajjanena paribhuñjati. Ekasmiṃ divase therassa
jiṇṇacīvarassa coḷakabhikkhaṃ carato saṅkārakūṭe dibbadussaṃ ṭhapetvā
pakkami. Thero taṃ disvā ukkhipitvā, olokento dussantaṃ
disvā ‘‘dussameta’’nti ñatvā, ‘‘alaṃ ettāvatā’’ti aggahesi. Tenevassa
cīvaraṃ niṭṭhāsi. Atha dve aggasāvakā anuruddhatthero cāti tayo janā
cīvaraṃ kariṃsu. Satthā sūciṃ yojetvā adāsi.
Niṭṭhitacīvarassa piṇḍāya carato devatā piṇḍapātaṃ samādapeti. Sā kālena
ekikā, kālena attadutiyā therassa santikaṃ āgacchati. Tadā pana
attatatiyā āgantvā divāṭṭhāne theraṃ upasaṅkamitvā – ‘‘mayaṃ
manāpakāyikā nāma manasā icchiticchitarūpaṃ māpemā’’ti āha. Thero –
‘‘etā evaṃ vadanti, vīmaṃsissāmi, sabbā nīlakā hontū’’ti cintesi. Tā
therassa manaṃ ñatvā sabbāva nīlavaṇṇā ahesuṃ, evaṃ
pītalohitaodātavaṇṇāti. Tato cintayiṃsu – ‘‘thero amhākaṃ dassanaṃ
assādetī’’ti tā samajjaṃ kātuṃ āraddhā, ekāpi gāyi, ekāpi nacci, ekāpi
accharaṃ pahari. Thero indriyāni okkhipi. Tato – ‘‘na amhākaṃ dassanaṃ
thero assādetī’’ti ñatvā sinehaṃ vā santhavaṃ vā alabhamānā nibbinditvā
gantumāraddhā. Thero tāsaṃ gamanabhāvaṃ ñatvā – ‘‘mā punappunaṃ āgacchiṃsū’’ti arahattaṃ byākaronto imaṃ gāthamāha. Tattha vikkhīṇoti khīṇo. Jātisaṃsāroti tattha tattha jātisaṅkhāto saṃsāro. Chaṭṭhaṃ.
No comments:
Post a Comment